Ôi cái thời xuân sắc của tôi
Ông trời đã lấy bớt đi rồi
Môi hồng thủa ấy không cần quyệt
Mắt biếc bây giờ chẳng muốn bôi
Xưa có mình ta chơi thỏa thích
Lúc này thành bốn bận cong đuôi
Xuân xanh mòn mỏi nhưng mà thích
Hạnh phúc đời thường chỉ thế thôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét